23 tuổi rồi cần ổn định hay cần thực hiện những ước mơ??
Thanh xuân được đo bằng những bồng bột, đo bằng những chặng đường đã đến những sai lầm, vấp ngã đã qua, một vài người xuất hiện rồi lại đi.
23 đã vấp ngã, thực chất chẳng có bài học nào trên đời này không thu phí, chẳng có bữa tiệc nào miễn phí, bởi thế tôi nhận ra rằng :
- Nếu có điều gì đó khiến con người ta phát điên hơn cả thất bại, đau khổ hơn phạm sai lầm đó là “hối tiếc” . Đừng để bản thân mình tiếc nuối rồi lại đặt câu hỏi : Tại sao không làm điều này? Tại sao mình lại bỏ lỡ cơ hội kia? Sức mạnh của thời gian rất đáng sợ, bạn sẽ chẳng nhận ra mình đã bỏ lỡ những điều gì đến khi bạn đi qua cơn bão thời gian. Rồi buồn vì những điều đã cũ cũng bởi vì tiếc chính mình của những ngày xưa. Cuộc đời vốn có những cái giật mình chỉ để ta mới biết trân trọng.
- Khi trong lòng bình yên thì ngoài kia có giông bão. Mặc cho cuộc sống có thế nào đi chăng nữa cánh cửa này đóng lại hẳn ắt sẽ có cánh cửa khác mở ra bản thân đủ mạnh mẽ thì tự khắc lòng sẽ an nhiên, rồi mọi chuyện sẽ qua,dù mắt có ngân ngấn nước ta cũng vẫn giữ nguyên nụ cười.
- Nhận ra rằng mình không thể hồ đồ và bốc đồng nữa để càng lớn mới càng hiểu rằng không phải mình càng tỏ ra mình người lớn thì ắt hẳn sẽ lớn. Mà khi hiểu được những gì bé nhỏ nhất.
- Trân trọng yêu thương bản thân mình hơn. Không còn ăn uống vô tội vạ, cũng không còn những lần vì giảm cân mà nhịn ăn nữa.
- Không còn quá quang trọng mối quan hệ bạn bè hơn gia đình nữa. Và tất nhiền rằng đồng nghiệp không phải bạn bè, bạn bè không phải người thân. Chỉ thấy lo cho tương lai của mấy đứa em ruột, bố mẹ khi về già.
- Cảm ơn những điều bạn chưa biết. Cảm ơn những điều thanh xuân đã trải qua.Bởi nếu không, bạn sẽ không trưởng thành lên được. Cảm ơn những khi bạn gặp khó khăn, bởi nếu không có khó khăn, sẽ không có cơ hội để hiểu mình và trải nghiệm cuộc sống.
- Cách để vượt qua những lỗi lầm của bản thân là đối diện với nó, đối diện với tất cả những gì xảy đến trong mình. Hiển nhiên sẽ nhận ra rằng bản thân mình lại không quá quan tâm đến những lời nói hay phán xét của người khác nữa.
Nếu cá chép muốn hóa rồng, thì phải rút đi toàn bộ vẩy cá trên người mình, chặt đứt vây cá, mới có thể hóa thành rồng. Con chim phải tự đốt cháy mình, trải qua cơn đau thiêu đốt của ngọn lửa, mới có thể hóa thành phượng hoàng. Thanh xuân tất yếu phải trải qua ngu muội đau khổ, mới có thể đạt được sự khôn ngoan trưởng thành?Không còn quá làm theo cảm xúc của riêng mình nữa.
Nguyễn Hồng Loan
1 comment
[…] Xem thêm: Bài học nhận ra khi 23 tuổi? […]