Bản thân là một đứa vốn rất rất tự ti? Từ nhỏ việc dám đưa ra ý kiến nào đó là không bao giờ. Một câu hỏi mà luôn tự hỏi bạn thân rằng? Tự tin rốt cuộc xuất phát từ điều gì? Quá nhiều thứ khiến mình lo sợ, sợ hãi, chính vì thế mình trở nên nhút nhát. Rồi mình nghĩ rằng phải đạt được thứ này, thứ kia thì lúc đấy mình mới tự tin, lúc này mình sẽ được hãnh diện. Đấy là do mình nghĩ, sự ám ảnh, nỗi bất an, sự tư tin nó chẳng khác nào. Mong ước của chúng ta là vô hạn, khi đạt được điều gì đó, chúng ta lại muốn muốn hơn như thế nữa, chẳng bao bao giờ thấy thỏa mãn với bản thân cả.
Và có một thứ rất buồn cười là khi người ta đi tìm một thứ gì đó xuất phát từ bên trong thì họ lại lao đầu ra bên ngoài để tìm nó. Chúng ta chỉ đang nhìn đang thấy những thứ xung quanh, nhưng chưa bao giờ chỉ tay nhìn vào bản thân mình cả. Thực chất câu trả lời “ sự tự tin “ nó là quá trình kết nối với bản thân, thành thật với chính mình, nhận thức ra những điểm xấu tốt của nó. Mình chỉ khi nào tự tin khi mình hiểu chính mình, hiểu mình cần gì, phù hợp với điều gì, những cái sẽ học, sẽ biết. Việc mình trung thực với bản thân sẽ giúp mình nhận ra giá trị thực sự bên trong mình nằm ở đâu.
Qua việc nhận thức, hiểu rõ mình thêm vào đó cộng với những trải nghiệm sự hiểu biết sâu sắc qua những khó khăn chênh vênh, lúc bạn đối diện vượt qua nó, bạn chẳng có bất an hay lo sợ điều gì làm bạn mặn mà hơn.
Chắn hẳn rồi cảm giác tự tin xuất phát từ chính nội lực bên trong nó không hẳn là vẻ ngoài lung linh. Nó được kết nối, nuôi dưỡng và lăng nghe hằng ngày. Mình nói như thế không phải vẻ ngoài không quan trọng, mà là sự tự tin thật sự hay gọi là thần thái nó xuất phát từ sâu ở nội tâm. Chỉ khi nào bên trong được lấp đầy bên ngoài sẽ tỏa sáng.
Xem thêm:
Love,
Nguyễn Hồng Loan