Điều mà con chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ viết hay thích viết mặc dù con là đứa rất thích viết linh tinh.
Thật mà nói con chẳng thể nào viết cho hết dùng bao nhiêu từ cho đủ, bởi có lẽ mà nói con vẫn chưa thể nào cảm thụ được hết tình yêu mẹ dành cho 3 chị em con từ trước đến nay.
Con đã chợt nghĩ mình là đứa may mắn vì sinh ra, lớn lên được trong sự yêu thương của cả ba mẹ, có nhưng lúc con ngây dại vô tâm thờ ơ chẳng hiểu chuyện, tới bây giờ khi con biết quan tâm hơn biết yêu thương hơn thì chẳng còn thời gian bên mẹ nhiều. Phải chẳng đây là sự tàn nhẫn của thời gian? Khi chúng ta bị xô bồ bởi cuộc sống mới nhận ra rằng có những hạnh phúc đơn giản lắm chỉ cần có một nơi để dừng lại.
Con sống xa nhà mẹ lúc nào cũng lo mẹ sợ con chẳng ăn uống đàng hoàng rồi cứ lầm lũi gói gém đồ ăn gửi cho con, mẹ bị đau lưng thế nhưng vẫn cố gắng đóng gói kĩ lưỡng gửi từ trên nhà xuống, gửi rồi nhưng biết tính con ất ơ quên trước quên sau lại nhắc lấy để hư cứ gọi rồi nhắn, rồi đôi ba dòng tin nhắn, những cuộc điện thoại nói chuyện linh tinh không đầu, không đuôi kéo dài vài tiếng đồng hồ thật chẳng tâm sự với mẹ con chẳng biết nói với ai nữa cả. Đấy mẹ tôi coi tôi như trẻ con ấy, chưa bao giờ mẹ nghĩ tôi lớn cả.
Mẹ bảo với con ?
Mẹ: Nhiều lúc má nhớ con lắm? Đi đâu về má chỉ cầm điện thoại mở lên xem con có gọi có nhắn cho má không?
Thế đấy hai mươi mấy tuổi đầu rồi ấy vậy mà đối với mẹ con vẫn như là một đứa bé gái chẳng hơn chẳng kém. Mỗi lần về nhà chắc chắn con lại muốn dành mẹ với ba, con vẫn ngủ với mẹ, con vẫn muốn ôm mẹ ngủ, vẫn gối đầu lên tay mẹ, vẫn gác chân lên người mẹ có những hôm hai mẹ con luyên thuyên tâm sự đến 2giờ sáng.
Không thể nói được biết bao lần con làm mẹ buồn, mẹ lo lắng có những lúc giận lắm đấy chứ thế mà chưa lúc nào mẹ ngừng yêu con, giận thì giận nhưng vẫn lo vẫn thương. Nghĩ lại tự trách mình vô tâm thật sự.
Đôi khi cuộc sống bên ngoài cuốn tôi khiến con quên mất mẹ. Còn có những lúc con ngây dại, có lúc chống đối, có lúc lỗi lầm, mẹ từng tức giận, từng buồn, từng khóc, từng thất vọng về tôi rất nhiều.Nhưng mỗi khi nhìn lại, mẹ vẫn luôn ở đấy chờ con, vẫn yêu thương con. “ Vậy mà đến khi trưởng thành bao lâu rồi con chẳng nói thương mẹ” . Con có một món quà kì diều nhất là mẹ, tình yêu của mẹ là nguồn năng lượng cho con có thể làm những chuyện phi thường.
[05.10.2019] Chúc mừng sinh nhật má, con yêu má, yêu gia đinh mình <3 <3
Mother’s love is peace. It need not be acquired, it need not be deserved.
3 comments
[…] là gì? Vì sao phải có BUCKETLIST… Blog là gì? Cách kiếm tiền trên Blog? Viết về mẹ ! HẠNH PHÚC LÀ BIẾT SỐNG VỚI NHỮNG KHỔ… CON GÁI LÀM THẾ NÀO ĐỂ ĐƯỢC […]
chị luôn ngưỡng mộ gia đình em. Chúc mừng em đã nhận ra.
Cảm ơn chị <3 <3